“万古千秋伤有为”这段文字出自哪里?

上一句:良弓遽藏高乌在

“万古千秋伤有为”出自元代诗人凌云翰的诗句: 《洪武甲寅冬十二月祀岳王仁和知县四明陈子善先生夜宿祠下有作因次其韵》

下一句:皇纲讵可成乌有

"万古千秋伤有为" 诗句出自元代诗人凌云翰《洪武甲寅冬十二月祀岳王仁和知县四明陈子善先生夜宿祠下有作因次其韵》

我行古剑关前路正见岳王坟上树
坟前湖水日夜东万古不流忠烈去
汴梁城里胡尘飞炎精一蔽天无辉
宫墙烟柳自春昼画梁燕子将谁依
新愁又到西湖柳万缕黄金拂人首
长条折取赠行人谁酹英雄一樽酒
四弦弹出陌上花推手为琵却手琶
坡仙有语谁解道独歌缓缓妾还家
往古来今无限思欲著春风恐无地
杜鹃秪解管兴亡蝴蝶何曾知寤寐
可怜冻雀纥干山致身不似艮岳间
翠华已见去冉冉琼佩无复来珊珊
西湖信美人间少彷佛十洲与三岛
独有荒坟老树身拱把如今成合抱
白云只在山之巅随风忽堕诗人前
酒酣载歌白云曲万事知心惟有天
宋家秦桧遇元载奴计专和前志改
岂无祖逖空渡江亦有鲁连终蹈海
呜呼自坏万里城谁挽天河重洗兵
朱仙灵旗一朝返中原此恨何时平
昔闻哲王用人杰鳌极何曾有崩裂
天之所坏不可支剑锋竟染苌弘血
背嵬将军万夫雄丈八蛇矛成武功
左传一篇长在手正欲运筹帷幄中
大羊腥膻期尽扫胡虏前徒万戈倒
咄哉和议竟盈廷此理无由问穹昊
子复生孙孙有子移山不信愚公死
英灵气在天地问每到祠前即兴起
升堂再拜有所思中兴奸相真小儿
良弓遽藏高乌在万古千秋伤有为
皇纲讵可成乌有谁念青衣类黔首
堂堂庙貌民具瞻公论由来在身后
朅来吊古心自疑浩歌似有山灵知
苍茫雷电动神马恍惚风云生大旗
秋复春兮春复夏四时拜扫祠堂下
也知天定能胜人列土分茅号王者
丈夫生死有重轻死非其地如无生
吁嗟吁嗟岳少保自公之死国不宁
二帝只在黄龙城眼枯天地终无情
何如父子麒麟冢离乱之馀除乘拱
不教斤斧犯松楸肯使牛羊上丘垄
诗人夜宿听山泉出户满目皆荒烟
不闻金鼓殷地发但见玉镜当空悬
忠臣之志何烈烈报国惟公心似缺
明年卤簿迓为神湖上花朝春二月

hóng wǔ jiǎ yín dōng shí èr yuè sì yuè wáng rén hé zhī xiàn sì míng chén zǐ shàn xiān shēng yè sù cí xià yǒu zuò yīn cì qí yùn
wǒ xíng gǔ jiàn guān qián lù,
zhèng jiàn yuè wáng fén shàng shù。
fén qián hú shǔi rì yè dōng,
wàn gǔ bù líu zhōng liè qù。
biàn liáng chéng lǐ hú chén fēi,
yán jīng yī bì tiān wú hūi。
gōng qiáng yān lǐu zì chūn zhòu,
huà liáng yàn zǐ jiāng shúi yī。
xīn chóu yòu dào xī hú lǐu,
wàn lv̌ huáng jīn fú rén shǒu。
cháng tiáo zhé qǔ zèng xíng rén,
shúi lèi yīng xióng yī zūn jǐu。
sì xián dàn chū mò shàng huā,
tūi shǒu wèi pí què shǒu pá。
pō xiān yǒu yǔ shúi jiě dào,
dú gē huǎn huǎn qiè huán jiā。
wǎng gǔ lái jīn wú xiàn sī,
yù zhù chūn fēng kǒng wú dì。
dù juān zhī jiě guǎn xīng wáng,
hú dié hé céng zhī wù mèi。
kě lián dòng què hé gān shān,
zhì shēn bù sì gèn yuè jiān。
cùi huá yǐ jiàn qù rǎn rǎn,
qióng pèi wú fù lái shān shān。
xī hú xìn měi rén jiān shǎo,
páng fó shí zhōu yǔ sān dǎo。
dú yǒu huāng fén lǎo shù shēn,
gǒng bǎ rú jīn chéng hé bào。
bái yún zhǐ zài shān zhī diān,
súi fēng hū duò shī rén qián。
jǐu hān zài gē bái yún qū,
wàn shì zhī xīn wéi yǒu tiān。
sòng jiā qín kuài yù yuán zài,
nú jì zhuān hé qián zhì gǎi。
qǐ wú zǔ tì kōng dù jiāng,
yì yǒu lǔ lián zhōng dǎo hǎi。
wū hū zì huài wàn lǐ chéng,
shúi wǎn tiān hé zhòng xǐ bīng。
zhū xiān líng qí yī zhāo fǎn,
zhōng yuán cǐ hèn hé shí píng。
xī wén zhé wáng yòng rén jié,
áo jí hé céng yǒu bēng liè。
tiān zhī suǒ huài bù kě zhī,
jiàn fēng jìng rǎn cháng hóng xiě。
bèi wéi jiāng jūn wàn fū xióng,
zhàng bā shé máo chéng wǔ gōng。
zuǒ chuán yī piān cháng zài shǒu,
zhèng yù yùn chóu wéi wò zhōng。
dà yáng xīng dàn qī jǐn sǎo,
hú lǔ qián tú wàn gē dǎo。
duō zāi hé yì jìng yíng tíng,
cǐ lǐ wú yóu wèn qióng hào。
zǐ fù shēng sūn sūn yǒu zǐ,
yí shān bù xìn yú gōng sǐ。
yīng líng qì zài tiān dì wèn,
měi dào cí qián jí xīng qǐ。
shēng táng zài bài yǒu suǒ sī,
zhōng xīng jiān xiāng zhēn xiǎo ér。
liáng gōng jù cáng gāo wū zài,
wàn gǔ qiān qīu shāng yǒu wèi。
huáng gāng jù kě chéng wū yǒu,
shúi niàn qīng yī lèi qián shǒu。
táng táng miào mào mín jù zhān,
gōng lùn yóu lái zài shēn hòu。
qiè lái diào gǔ xīn zì yí,
hào gē sì yǒu shān líng zhī。
cāng máng léi diàn dòng shén mǎ,
huǎng hū fēng yún shēng dà qí。
qīu fù chūn xī chūn fù xià,
sì shí bài sǎo cí táng xià。
yě zhī tiān dìng néng shèng rén,
liè tǔ fēn máo hào wáng zhě。
zhàng fū shēng sǐ yǒu zhòng qīng,
sǐ fēi qí dì rú wú shēng。
xū jiē xū jiē yuè shǎo bǎo,
zì gōng zhī sǐ guó bù níng。
èr dì zhǐ zài huáng lóng chéng,
yǎn kū tiān dì zhōng wú qíng。
hé rú fù zǐ qí lín zhǒng,
lí luàn zhī yú chú chéng gǒng。
bù jiào jīn fǔ fàn sōng qīu,
kěn shǐ níu yáng shàng qīu lǒng。
shī rén yè sù tīng shān quán,
chū hù mǎn mù jiē huāng yān。
bù wén jīn gǔ yīn dì fā,
dàn jiàn yù jìng dāng kōng xuán。
zhōng chén zhī zhì hé liè liè,
bào guó wéi gōng xīn sì quē。
míng nián lǔ bù yà wèi shén,
hú shàng huā zhāo chūn èr yuè。

凌云翰

浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。

Processed in 0.954240 Second , 228 querys.