“啼珠零露”这段文字出自哪里?

上一句:暗惊秋被红衰

“啼珠零露”出自宋代诗人吴文英的诗句: 《过秦楼·黄钟商芙蓉》

下一句:能原注去声西风老尽

吴文英写关于咏物的诗句
吴文英写关于荷花的诗句
吴文英写关于寓人的诗句

guò qín lóu · huáng zhōng shāng fú róng
zǎo guó qī mí,
qú lán chéng yìng,
yuàn rù fěn yān lán wù。
xiāng lóng shè shǔi,
nì zhǎng hóng bō,
yī jìng wàn zhuāng zhēng dù。
xiāng nv̌ gūi hún,
pèi huán yù lěng wú shēng,
níng qíng shúi sù。
yòu jiāng kōng yuè duò,
líng bō chén qǐ,
cǎi yuān chóu wǔ。
huán àn yì 、 diàn hé lán náo,
sī qiān qióng wàn,
jiàn de gèng lián xīn kǔ。
líng lóng cùi wū,
qīng bó bīng xiāo,
wěn chēng jǐn yún líu zhù。
shēng pà āi chán,
àn liáng qīu bèi hóng shuāi,
tí zhū líng lù。
néng yuán zhù qù shēng xī fēng lǎo jǐn,
xīu chèn dōng fēng jià yǔ。

吴文英

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。

Processed in 0.662141 Second , 378 querys.