“至尊含笑催赐金”这段文字出自哪里?

上一句:榻上庭前屹相向

“至尊含笑催赐金”出自唐代诗人杜甫的诗句: 《丹青引赠曹将军霸》

下一句:圉人太仆皆惆怅

杜甫写关于写人的诗句
杜甫写关于怅惘的诗句
杜甫写关于同情的诗句

dān qīng yǐn zèng cáo jiāng jūn bà
jiāng jūn wèi wǔ zhī zǐ sūn,
yú jīn wèi shù wèi qīng mén。
yīng xióng gē jù sūi yǐ yǐ,
wén wèi fēng líu jīn shàng cún。
xué shū chū xué wèi fū rén,
dàn hèn wú guò wáng yòu jūn。
dān qīng bù zhī lǎo jiāng zhì,
fù gùi yú wǒ rú fú yún。
kāi yuán zhī zhōng cháng yǐn jiàn,
chéng ēn shù shàng nán xūn diàn。
líng yān gōng chén shǎo yán sè,
jiāng jūn xià bǐ kāi shēng miàn。
liáng xiāng tóu shàng jìn xián guān,
měng jiāng yāo jiān dà yǔ jiàn。
bāo gōng è gōng máo fā dòng,
yīng zī sà shuǎng lái hān zhàn。
xiān dì yù mǎ wǔ huā cōng,
huà gōng rú shān mào bù tóng。
shì rì qiān lái chì chí xià,
jiǒng lì chāng gé shēng cháng fēng。
zhào wèi jiāng jūn fú juàn sù,
yì jiàng cǎn dàn jīng yíng zhōng。
sī xū jǐu zhòng zhēn lóng chū,
yī xǐ wàn gǔ fán mǎ kōng。
yù huā què zài yù tà shàng,
tà shàng tíng qián yì xiāng xiàng。
zhì zūn hán xiào cūi sì jīn,
yǔ rén tài pū jiē chóu chàng。
dì zǐ hán gān zǎo rù shì,
yì néng huà mǎ qióng shū xiāng。
gān wéi huà ròu bù huà gǔ,
rěn shǐ huá líu qì diāo sāng。
jiāng jūn huà shàn gài yǒu shén,
bì féng jiā shì yì xiě zhēn。
jí jīn piāo bó gān gē jì,
lv̌ mào xún cháng xíng lù rén。
tú qióng fǎn zāo sú yǎn bái,
shì shàng wèi yǒu rú gōng pín。
dàn kàn gǔ lái shèng míng xià,
zhōng rì kǎn lǎn chán qí shēn。

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

Processed in 0.233230 Second , 383 querys.