“孤根听霜霰”这段文字出自哪里?

上一句:终岁委空谷

“孤根听霜霰”出自宋代诗人李廌的诗句: 《霹雳琴》

下一句:厥命寄樵牧

《霹雳琴》 拼音标注

pī lì qín
lǎo tóng chū wú yì,
qiáo cùi bèi sàn mù。
liáng cái gù zì xìn,
zhōng sùi wěi kōng gǔ。
gū gēn tīng shuāng xiàn,
jué mìng jì qiáo mù。
sūi yún jù gōng zhēng,
shúi yì wàng qín zhú。
tiān gōng lián yuān fèn,
pī lì qū guài fú。
jiāo lóng chū cāng gān,
diàn huǒ rán liè fù。
zào wù yī mǐn diào,
wèi hùi zài fǎn fù。
shén chí biàn fèi wù,
zhān shǎng gǎi jìu mù。
liè wèi jūn zǐ qín,
rì zòu tài gǔ qū。
yīn zhī wù xīng fèi,
shàng ěr zhuǎn huò fú。
zhì shì bào gū cāo,
lái zhě huǎng wèi bǔ。
zhuàng nián mèi chóu suàn,
xī yòng dìng róng rǔ 。

《霹雳琴》 作者简介

李廌

  李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。

Processed in 0.181730 Second , 228 querys.