“时清忆古人”这段文字出自哪里?

上一句:事去看荒垅

“时清忆古人”出自明代诗人李蓘的诗句: 《春城晚眺和太守十二韵》

下一句:高天归独鸟

chūn chéng wǎn tiào hé tài shǒu shí èr yùn
hào qì héng pū dì,
chóng yōng wǎn wàng xīn。
máng máng yōng hé dào,
yì yì bǎi chéng chūn。
xuě jǐn lí yáng lěi,
yān shēng bái mǎ jīn。
shān chuān quán gǒng wèi,
guān ài bàn qián qín。
shì qù kàn huāng lǒng,
shí qīng yì gǔ rén。
gāo tiān gūi dú niǎo,
piàn yuè xià yóu chén。
dì pì tóu shū shǎo,
guān xián zhì jǐu pín。
lóu rú qí shān qǐ,
tíng nǐ xuě xiāng lín。
zùi yǎn róng shū kuò,
chóu cháng hé fǔ xún。
dǒu jī xiān zì zǒu,
chǐ huò màn qíu shēn。
lěi luò cháng gē hèn,
chú chí wèi lǎo shēn。
suǒ xīn péi miào zhú,
gūi jù jiè zhū lún 。

李蓘

河南内乡人,字子田,号黄谷。嘉靖三十二年进士。除检讨,左迁为南京仪部郎,历官提学副使。罢归。博学多藏书,持论多訾毁道学,讥评气节。居家好纵倡乐。有《于堧注笔》、《黄谷琐谈》、《宋艺圃集》、《元艺圃集》、《李子田文集》。

Processed in 0.182993 Second , 228 querys.