冯郎堕马长安归,身病在床思归飞。
我时病堕忽两月,几度为渠惊倒衣。
邵郎近堕桥头宅,右足独拳愁蹑屐。
三人堕马渠最伤,毕竟堕同谁失得。
西涯书屋东曹庭,诗筒络绎东西行。
本缘诗堕不为酒,玉山自倒非金罂。
冯郎谈虎色独变,开口不问重与轻。
吾宗白洲不堕马,亦作堕语真多情。
喧争浪谑两当坐,颇觉风流非罪过。
向来曲直未分明,旁引诸家为證佐。
讼当坐人不坐马,胜负在诗宁在堕。
冯郎欲作旁观人,负汝何悲胜何贺。
白洲老吏直不阿,手持三尺无坡陀。
欲令虞芮成礼让,不遣秦越相讥诃。
不然健讼化勍敌,祇恐吴侬围楚歌。
南山一判不可改,昨夜东坛闻止戈。
诗家纷纷各门户,尔我不须分跬步。
世门夷险自有途,騄駬驽骀竟谁顾。
古来相马独孙阳,有子分明不如父。
白洲乃欲卖我马,却付东邻酒家簿。
人虽千虑有一失,我马虽驽亦应误。
君看三马二马良,冯马最良先我仆。
白洲有马誇健彊,纵免堕伤为盗助。
诗成我亦判渠归,良马勿与驽争路。
佳辰美景亦有数,莫遣閒情嬲襟度。
急呼邵李招冯郎,下马共醉西涯暮。
ruò xū shī lái yù píng mǎ sòng wǔ dié yùn dá ruò xū bìng jiǎn wén jìng pèi zhī
féng láng duò mǎ cháng ān gūi,
shēn bìng zài chuáng sī gūi fēi。
wǒ shí bìng duò hū liǎng yuè,
jī dù wèi qú liáng dǎo yī。
shào láng jìn duò qiáo tóu zhái,
yòu zú dú quán chóu niè jī。
sān rén duò mǎ qú zùi shāng,
bì jìng duò tóng shúi shī dé。
xī yá shū wū dōng cáo tíng,
shī tǒng luò yì dōng xī xíng。
běn yuán shī duò bù wèi jǐu,
yù shān zì dǎo fēi jīn yīng。
féng láng tán hǔ sè dú biàn,
kāi kǒu bù wèn zhòng yǔ qīng。
wú zōng bái zhōu bù duò mǎ,
yì zuò duò yǔ zhēn duō qíng。
xuān zhēng làng nvè liǎng dāng zuò,
pǒ jué fēng líu fēi zùi guò。
xiàng lái qū zhí wèi fēn míng,
páng yǐn zhū jiā wèi zhèng zuǒ。
sòng dāng zuò rén bù zuò mǎ,
shèng fù zài shī níng zài duò。
féng láng yù zuò páng guān rén,
fù rǔ hé bēi shèng hé hè。
bái zhōu lǎo lì zhí bù ā,
shǒu chí sān chǐ wú pō tuó。
yù lìng yú rùi chéng lǐ ràng,
bù qiǎn qín yuè xiāng jī hē。
bù rán jiàn sòng huà qíng dí,
qí kǒng wú nóng wéi chǔ gē。
nán shān yī pàn bù kě gǎi,
zuó yè dōng tán wén zhǐ gē。
shī jiā fēn fēn gè mén hù,
ěr wǒ bù xū fēn kǔi bù。
shì mén yí xiǎn zì yǒu tú,
lù ěr nú tái jìng shúi gù。
gǔ lái xiāng mǎ dú sūn yáng,
yǒu zǐ fēn míng bù rú fù。
bái zhōu nǎi yù mài wǒ mǎ,
què fù dōng lín jǐu jiā bù。
rén sūi qiān lv̀ yǒu yī shī,
wǒ mǎ sūi nú yì yìng wù。
jūn kàn sān mǎ èr mǎ liáng,
féng mǎ zùi liáng xiān wǒ pū。
bái zhōu yǒu mǎ kuā jiàn qiáng,
zòng miǎn duò shāng wèi dào zhù。
shī chéng wǒ yì pàn qú gūi,
liáng mǎ wù yǔ nú zhēng lù。
jiā chén měi jǐng yì yǒu shù,
mò qiǎn xián qíng niǎo jīn dù。
jí hū shào lǐ zhāo féng láng,
xià mǎ gòng zùi xī yá mù。