"降敕切责昭刑章" 诗句出自明代诗人李东阳《送张侍郎文渊区处哈密》
文皇御极开西裔,坐使诸胡作藩蔽。
哈密王封最长雄,锦袍金印华文字。
百年职贡输玉马,所贵在诚非物贵。
有番土鲁誇狡强,雠深怨结镌肝肠。
攻城夺印掳王毋,愤叱敌兵如驱羊。
叩关诉吏急水火,羽书夜报惊朝堂。
先皇赫怒将效力,降敕切责昭刑章。
渐收残兵住甘肃,官为造屋颁衣粮。
部长哈尚秩分阃,薪亦可卧胆可尝。
旁邀八卫合万骑,复仇雪耻还封疆。
孤居城角自侦逻,兵力虽弱志足伤。
番来结盟驻城下,哈尚下城如下马。
当时料敌无柳浑,又见孤身横草野。
十年辛苦一朝失,顿觉雄豪气喑哑。
诸人琐琐安足论,身是中朝拜官者。
令皇驭世九宇清,彼番悔祸来输诚。
归城纳印贡异物,氛翳敛退回光晶。
圣朝有道继绝世,复以故爵称嘉名。
番兵习贪再挑衅,掠取万马归空城。
城危兵衄卫不守,逆顺翻覆相亏盈。
皇威载奋若雷电,敕遣兵卿下前殿。
轻裘缓带随肩舆,不用金鍪拥铜面。
筹策胸中兵甲生,指麾坐上风云变。
不愁跋涉经秦陇,几惯驰驱历周甸。
直省辞家世所难,临岐解螫人皆羡。
甘州城外河周遭,玉门关上冰山高。
营平图略本常事,定远功名非彼曹。
空庭捣穴岂不易,可忍赤子涂脂膏。
闭关却使法亦有,重念王业经营劳。
根盘节错器亦利,古来经济须人豪。
君行万里慎自爱,莫待春风吹战袍。
《送张侍郎文渊区处哈密》 拼音标注
sòng zhāng shì láng wén yuān qū chù hā mì
wén huáng yù jí kāi xī yì,
zuò shǐ zhū hú zuò fán bì。
hā mì wáng fēng zùi cháng xióng,
jǐn páo jīn yìn huá wén zì。
bǎi nián zhí gòng shū yù mǎ,
suǒ gùi zài chéng fēi wù gùi。
yǒu fān tǔ lǔ kuā jiǎo qiáng,
chóu shēn yuàn jié juān gān cháng。
gōng chéng duó yìn lǔ wáng wú,
fèn chì dí bīng rú qū yáng。
kòu guān sù lì jí shǔi huǒ,
yǔ shū yè bào liáng zhāo táng。
xiān huáng hè nù jiāng xiào lì,
jiàng chì qiē zé zhāo xíng zhāng。
jiàn shōu cán bīng zhù gān sù,
guān wèi zào wū bān yī liáng。
bù cháng hā shàng zhì fēn kǔn,
xīn yì kě wò dǎn kě cháng。
páng yāo bā wèi hé wàn qí,
fù chóu xuě chǐ huán fēng jiāng。
gū jū chéng jiǎo zì zhēn luó,
bīng lì sūi ruò zhì zú shāng。
fān lái jié méng zhù chéng xià,
hā shàng xià chéng rú xià mǎ。
dāng shí liào dí wú lǐu hún,
yòu jiàn gū shēn héng cǎo yě。
shí nián xīn kǔ yī zhāo shī,
dùn jué xióng háo qì yīn yǎ。
zhū rén suǒ suǒ ān zú lùn,
shēn shì zhōng zhāo bài guān zhě。
lìng huáng yù shì jǐu yǔ qīng,
bǐ fān hǔi huò lái shū chéng。
gūi chéng nà yìn gòng yì wù,
fēn yì liàn tùi húi guāng jīng。
shèng zhāo yǒu dào jì jué shì,
fù yǐ gù jué chēng jiā míng。
fān bīng xí tān zài tiāo xìn,
lvè qǔ wàn mǎ gūi kōng chéng。
chéng wēi bīng nv̀ wèi bù shǒu,
nì shùn fān fù xiāng yú yíng。
huáng wēi zài fèn ruò léi diàn,
chì qiǎn bīng qīng xià qián diàn。
qīng qíu huǎn dài súi jiān yú,
bù yòng jīn móu yǒng tóng miàn。
chóu cè xiōng zhōng bīng jiǎ shēng,
zhǐ hūi zuò shàng fēng yún biàn。
bù chóu bá shè jīng qín lǒng,
jī guàn chí qū lì zhōu diàn。
zhí shěng cí jiā shì suǒ nán,
lín qí jiě shì rén jiē xiàn。
gān zhōu chéng wài hé zhōu zāo,
yù mén guān shàng bīng shān gāo。
yíng píng tú lvè běn cháng shì,
dìng yuǎn gōng míng fēi bǐ cáo。
kōng tíng dǎo xué qǐ bù yì,
kě rěn chì zǐ tú zhī gāo。
bì guān què shǐ fǎ yì yǒu,
zhòng niàn wáng yè jīng yíng láo。
gēn pán jié cuò qì yì lì,
gǔ lái jīng jì xū rén háo。
jūn xíng wàn lǐ shèn zì ài,
mò dài chūn fēng chūi zhàn páo。
《送张侍郎文渊区处哈密》 作者简介
李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。