“况消魂、数尽流萤”这段文字出自哪里?

上一句:只凄凉、独自灯边

“况消魂、数尽流萤”出自清代诗人李慈铭的诗句: 《高阳台五首 其四》

下一句:听遍啼鹃

gāo yáng tái wǔ shǒu qí sì
líu huǒ tiān xún,
huái yīn sòng xià,
yuè yuán cái shàng chū xián。
lián lòu shēng zhōng,
wú duān shòu dào chá yān。
yè shēn yī lì xiāo xiāo yǔ,
zhǐ qī liáng 、 dú zì dēng biān。
kuàng xiāo hún 、 shù jǐn líu yíng,
tīng biàn tí juān。
gé lián huā yǐng zhī shúi xī,
jǐn wú yán yān lǐ,
qì sǔn hóng juān。
wén shuō yín píng,
jìn lái yě cù méi shān。
què kàn xiāng diàn yíng yíng lèi,
zǒng wú qíng 、 zhēng rěn qīng mián。
miǎn xīng hé 、 yù yàn fēi shí,
huán yǔ chuán jiān。

李慈铭

  李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。

Processed in 0.206046 Second , 228 querys.