“一遇浮丘断不还”这段文字出自哪里?

上一句:莫学吹笙王子晋

“一遇浮丘断不还”出自唐代诗人李白的诗句: 《笙吹笙曲》

下一句:仙人十五爱吹笙

李白写关于送别的诗句
李白写关于不舍的诗句
李白写关于离别的诗句

shēng chūi shēng qū
xiān rén shí wǔ ài chūi shēng,
xué dé kūn qīu cǎi shēng míng。
shǐ wén liàn qì cān jīn yè,
fù dào zhāo tiān fù yù jīng。
yù jīng tiáo tiáo jī qiān lǐ,
shēng shēng qù qù wú qióng yǐ。
yù tàn lí shēng fā jiàng chún,
gèng jiē bié diào líu xiān zhǐ。
cǐ shí xī bié jù kān wén,
cǐ dì xiāng kàn wèi rěn fēn。
zhòng yín zhēn qū hé qīng chūi,
què zòu xiān gē xiǎng lv̀ yún。
lv̀ yún zǐ qì xiàng hán guān,
fǎng dào yìng xún gōu shì shān。
mò xué chūi shēng wáng zǐ jìn,
yī yù fú qīu duàn bù huán。

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

Processed in 0.355910 Second , 373 querys.