“故能成其大;河海不择细流”这段文字出自哪里?

上一句:是以泰山不让土壤

“故能成其大;河海不择细流”出自先秦诗人李斯的诗句: 《谏逐客书》

下一句:故能就其深;王者不却众庶

李斯写关于古文观止的诗句
李斯写关于公文的诗句

"故能成其大;河海不择细流" 诗句出自先秦诗人李斯《谏逐客书》

  臣闻吏议逐客窃以为过矣
昔穆公求士西取由余于戎东得百里奚于宛迎蹇叔于宋来邳豹、公孙支于晋
此五子者不产于秦而穆公用之并国二十遂霸西戎
孝公用商鞅之法移风易俗民以殷盛国以富强百姓乐用诸侯亲服获楚、魏之师举地千里至今治强
惠王用张仪之计拔三川之地西并巴、蜀北收上郡南取汉中包九夷制鄢、郢东据成皋之险割膏腴之壤遂散六国之纵使之西面事秦功施到今
昭王得范雎废穰侯逐华阳强公室杜私门蚕食诸侯使秦成帝业
此四君者皆以客之功
由此观之客何负于秦哉!
向使四君却客而不内
疏士而不用是使国无富利之实而秦无强大之名也
  今陛下致昆山之玉有随和之宝垂明月之珠服太阿之剑乘纤离之马建翠凤之旗树灵鼍之鼓
此数宝者秦不生一焉而陛下说之何也?
必秦国之所生然后可
则是夜光之璧不饰朝廷;犀象之器不为玩好;郑、卫之女不充后宫而骏良駃騠不实外厩江南金锡不为用西蜀丹青不为采
所以饰后宫充下陈娱心意说耳目者必出于秦然后可则是宛珠之簪傅玑之珥阿缟之衣锦绣之饰不进于前而随俗雅化佳冶窈窕赵女不立于侧也
夫击瓮叩缶弹筝搏髀而歌呼呜呜快耳者真秦之声也;《郑》、《卫》、《桑间》《韶》、《虞》、《武》、《象》者异国之乐也
今弃击瓮叩缶而就《郑》、《卫》退弹筝而取《昭》、《虞》若是者何也?
快意当前
适观而已矣
今取人则不然
不问可否不论曲直非秦者去为客者逐
然则是所重者在乎色乐珠玉而所轻者在乎人民也
此非所以跨海内、制诸侯之术也
  臣闻地广者粟多国大者人众兵强则士勇
是以泰山不让土壤故能成其大;河海不择细流故能就其深;王者不却众庶故能明其德
是以地无四方民无异国四时充美鬼神降福此五帝三王之所以无敌也
今乃弃黔首以资敌国却宾客以业诸侯使天下之士退而不敢西向裹足不入秦此所谓“借寇兵而赍盗粮”者也
夫物不产于秦,可宝者多;士不产于秦而愿忠者众
今逐客以资敌国损民以益仇内自虚而外树怨于诸侯求国无危不可得也

jiàn zhú kè shū
    chén wén lì yì zhú kè,
qiè yǐ wèi guò yǐ。
xī mù gōng qíu shì,
xī qǔ yóu yú yú róng,
dōng dé bǎi lǐ xī yú wǎn,
yíng jiǎn shū yú sòng,
lái péi bào 、 gōng sūn zhī yú jìn。
cǐ wǔ zǐ zhě,
bù chǎn yú qín,
ér mù gōng yòng zhī,
bìng guó èr shí,
sùi bà xī róng。
xiào gōng yòng shāng yǎng zhī fǎ,
yí fēng yì sú,
mín yǐ yīn shèng,
guó yǐ fù qiáng,
bǎi xìng lè yòng,
zhū hóu qīn fú,
huò chǔ 、 wèi zhī shī,
jǔ dì qiān lǐ,
zhì jīn zhì qiáng。
hùi wáng yòng zhāng yí zhī jì,
bá sān chuān zhī dì,
xī bìng bā 、 shǔ,
běi shōu shàng jùn,
nán qǔ hàn zhōng,
bāo jǐu yí,
zhì yān 、 yǐng,
dōng jù chéng gāo zhī xiǎn,
gē gāo yú zhī rǎng,
sùi sàn lìu guó zhī zòng,
shǐ zhī xī miàn shì qín,
gōng shī dào jīn。
zhāo wáng dé fàn jū,
fèi ráng hóu,
zhú huá yáng,
qiáng gōng shì,
dù sī mén,
cán shí zhū hóu,
shǐ qín chéng dì yè。
cǐ sì jūn zhě,
jiē yǐ kè zhī gōng。
yóu cǐ guān zhī,
kè hé fù yú qín zāi !
xiàng shǐ sì jūn què kè ér bù nèi,
shū shì ér bù yòng,
shì shǐ guó wú fù lì zhī shí,
ér qín wú qiáng dà zhī míng yě。
    jīn bì xià zhì kūn shān zhī yù,
yǒu súi hé zhī bǎo,
chúi míng yuè zhī zhū,
fú tài ā zhī jiàn,
chéng xiān lí zhī mǎ,
jiàn cùi fèng zhī qí,
shù líng tuó zhī gǔ。
cǐ shù bǎo zhě,
qín bù shēng yī yān,
ér bì xià shuō zhī,
hé yě ?
bì qín guó zhī suǒ shēng rán hòu kě,
zé shì yè guāng zhī bì,
bù shì zhāo tíng ; xī xiàng zhī qì,
bù wèi wán hǎo ; zhèng 、 wèi zhī nv̌ bù chōng hòu gōng,
ér jùn liáng kuài tí bù shí wài jìu,
jiāng nán jīn xí bù wèi yòng,
xī shǔ dān qīng bù wèi cǎi。
suǒ yǐ shì hòu gōng,
chōng xià chén,
yú xīn yì,
shuō ěr mù zhě,
bì chū yú qín rán hòu kě,
zé shì wǎn zhū zhī zān,
fù jī zhī ěr,
ā gǎo zhī yī,
jǐn xìu zhī shì bù jìn yú qián,
ér súi sú yǎ huà,
jiā yě yǎo tiǎo,
zhào nv̌ bù lì yú cè yě。
fū jí wèng kòu fǒu dàn zhēng bó bì,
ér gē hū wū wū kuài ěr zhě,
zhēn qín zhī shēng yě ; 《 zhèng 》 、 《 wèi 》 、 《 sāng jiān 》,
《 sháo 》 、 《 yú 》 、 《 wǔ 》 、 《 xiàng 》 zhě,
yì guó zhī lè yě。
jīn qì jí wèng kòu fǒu ér jìu 《 zhèng 》 、 《 wèi 》,
tùi dàn zhēng ér qǔ 《 zhāo 》 、 《 yú 》,
ruò shì zhě hé yě ?
kuài yì dāng qián,
shì guān ér yǐ yǐ。
jīn qǔ rén zé bù rán。
bù wèn kě fǒu,
bù lùn qū zhí,
fēi qín zhě qù,
wèi kè zhě zhú。
rán zé shì suǒ zhòng zhě zài hū sè lè zhū yù,
ér suǒ qīng zhě zài hū rén mín yě。
cǐ fēi suǒ yǐ kuà hǎi nèi 、 zhì zhū hóu zhī zhú yě。
    chén wén dì guǎng zhě sù duō,
guó dà zhě rén zhòng,
bīng qiáng zé shì yǒng。
shì yǐ tài shān bù ràng tǔ rǎng,
gù néng chéng qí dà ; hé hǎi bù zé xì líu,
gù néng jìu qí shēn ; wáng zhě bù què zhòng shù,
gù néng míng qí dé。
shì yǐ dì wú sì fāng,
mín wú yì guó,
sì shí chōng měi,
gǔi shén jiàng fú,
cǐ wǔ dì sān wáng zhī suǒ yǐ wú dí yě。
jīn nǎi qì qián shǒu yǐ zī dí guó,
què bīn kè yǐ yè zhū hóu,
shǐ tiān xià zhī shì tùi ér bù gǎn xī xiàng,
guǒ zú bù rù qín,
cǐ suǒ wèi “ jiè kòu bīng ér jī dào liáng ” zhě yě。
fū wù bù chǎn yú qín,
kě bǎo zhě duō ; shì bù chǎn yú qín,
ér yuàn zhōng zhě zhòng。
jīn zhú kè yǐ zī dí guó,
sǔn mín yǐ yì chóu,
nèi zì xū ér wài shù yuàn yú zhū hóu,
qíu guó wú wēi,
bù kě dé yě。

李斯

李斯(公元前284年—公元前208年),字通古,汝南上蔡(今河南省上蔡县芦冈乡李斯楼村)人 [1-2]  。秦朝著名政治家、文学家和书法家。参与制定法律,统一车轨、文字、度量衡制度。李斯的政治主张的实施,对中国和世界产生了深远的影响,奠定了中国两千多年封建专制的基本格局。秦始皇死后,勾结内官赵高伪造遗诏,迫令公子扶苏自杀,拥立胡亥为二世皇帝,后为赵高所忌。秦二世二年(前208年),父子腰斩于咸阳,夷灭三族  。

Processed in 0.164490 Second , 263 querys.