“恁般楼台正宜夏”这段文字出自哪里?

上一句:青玉斝

“恁般楼台正宜夏”出自元代诗人马致远的诗句: 《【双调】新水令_题西湖四时》

下一句:都输他沉李浮瓜

"恁般楼台正宜夏" 诗句出自元代诗人马致远《【双调】新水令_题西湖四时》

题西湖四时湖水镜无瑕,布江山自然如画
雄宴赏聚奢江
人不奢江山景本无价
【庆东原】暖日宜乘轿春风堪信马恰寒食有二百处秋千架
向人娇杏花扑人衣柳花迎人笑桃花
来往画船游招飐青旗挂
【枣乡词】纳凉时波涨沙满湖香芰荷蒹葭
莹玉杯青玉斝恁般楼台正宜夏都输他沉李浮瓜
【挂玉钩】曲岸经霜落叶滑谁道是秋潇洒
最好西湖卖酒家黄菊绽东篱下
自立冬将残腊雪片似江梅血点般山茶
【石竹子】锦绣钱塘富贵家簪缨画戟官宦衙
百岁能欢几时价可惜韶江过了他
【山石榴】橹摇摇声嗟呀每江一梦天来大风物逐人化
虚名争甚那?
孤舟驾
功名已在渔樵话更饮三杯罢
【醉娘子】真个醉也么沙真个醉也么沙
笑指南峰却道西楼真个醉也么沙
【一锭银】欲赋终焉力不加囊箧更俱乏
自赛了儿婚女嫁却归来林下
【驸马还朝】想象间神仙宫类馆娃俯仰间飞来峰胜巫峡
葛仙翁郭璞家几点林樱似丹砂
【胡十八】云外塔日边霞桥上客树头鸦水亭山阁日西斜
老子醉么?
宜阆苑泛浮槎

【阿纳忽】山上栽桑麻湖内寻生涯枕头上鼓吹鸣蛙江上听甚琵琶
【尾】渔村偏喜多鹅鸭柴门一任绝车马
竹引山泉鼎试雷芽
但得孤山寻梅处苫间草夏有林和靖是邻家喝口水西湖上快活煞

【 shuāng diào 】 xīn shǔi lìng _ tí xī hú sì shí
tí xī hú sì shí hú shǔi jìng wú xiá,
bù jiāng shān zì rán rú huà。
xióng yàn shǎng,
jù shē jiāng。
rén bù shē jiāng,
shān jǐng běn wú jià。
【 qìng dōng yuán 】 nuǎn rì yí chéng jiào,
chūn fēng kān xìn mǎ,
qià hán shí yǒu èr bǎi chù qīu qiān jià。
xiàng rén jiāo xìng huā,
pū rén yī lǐu huā,
yíng rén xiào táo huā。
lái wǎng huà chuán yóu,
zhāo zhǎn qīng qí guà。
【 zǎo xiāng cí 】 nà liáng shí,
bō zhǎng shā,
mǎn hú xiāng jì hé jiān jiā。
yíng yù bēi,
qīng yù jiǎ,
rèn bān lóu tái zhèng yí xià,
dū shū tā chén lǐ fú guā。
【 guà yù gōu 】 qū àn jīng shuāng luò yè huá,
shúi dào shì qīu xiāo sǎ。
zùi hǎo xī hú mài jǐu jiā,
huáng jú zhàn dōng lí xià。
zì lì dōng,
jiāng cán là,
xuě piàn sì jiāng méi,
xiě diǎn bān shān chá。
【 shí zhú zǐ 】 jǐn xìu qián táng fù gùi jiā,
zān yīng huà jǐ guān huàn yá。
bǎi sùi néng huān jī shí jià,
kě xī sháo jiāng guò le tā。
【 shān shí líu 】 lǔ yáo yáo,
shēng jiē yā,
měi jiāng yī mèng tiān lái dà,
fēng wù zhú rén huà。
xū míng zhēng shén nà ?
gū zhōu jià,
gōng míng yǐ zài yú qiáo huà,
gèng yǐn sān bēi bà。
【 zùi niáng zǐ 】 zhēn gè zùi yě yāo shā,
zhēn gè zùi yě yāo shā。
xiào zhǐ nán fēng,
què dào xī lóu,
zhēn gè zùi yě yāo shā。
【 yī dìng yín 】 yù fù zhōng yān lì bù jiā,
náng qiè gèng jù fá。
zì sài le ér hūn nv̌ jià,
què gūi lái lín xià。
【 fù mǎ huán zhāo 】 xiǎng xiàng jiān shén xiān gōng lèi guǎn wá,
fǔ yǎng jiān fēi lái fēng shèng wū xiá。
gé xiān wēng guō pú jiā,
jī diǎn lín yīng sì dān shā。
【 hú shí bā 】 yún wài tǎ,
rì biān xiá,
qiáo shàng kè,
shù tóu yā,
shǔi tíng shān gé rì xī xié。
āi,
lǎo zǐ,
zùi yāo ?
yí lǎng yuàn fàn fú chá。
【 ā nà hū 】 shān shàng zāi sāng má,
hú nèi xún shēng yá,
zhěn tóu shàng gǔ chūi míng wā,
jiāng shàng tīng shén pí pá。
【 wěi 】 yú cūn piān xǐ duō é yā,
chái mén yī rèn jué chē mǎ。
zhú yǐn shān quán,
dǐng shì léi yá。
dàn dé gū shān xún méi chù,
shān jiān cǎo xià,
yǒu lín hé jìng shì lín jiā,
hē kǒu shǔi xī hú shàng kuài huó shā。

马致远

马致远(1250年-1321年),字千里,号东篱(一说字致远,晚号“东篱”),汉族,大都(今北京)人,另一说(马致远是河北省东光县马祠堂村人,号东篱,以示效陶渊明之志)。他的年辈晚于关汉卿、白朴等人,生年当在至元(始于1264)之前,卒年当在至治改元到泰定元年(1321—1324)之间,与关汉卿、郑光祖、白朴并称“元曲四大家”,是我国元代时著名大戏剧家、散曲家。

Processed in 0.594632 Second , 228 querys.