"不信你眼皮儿不跳" 诗句出自元代诗人马致远《【双调】寿阳曲_春将暮,花》
春将暮,花渐无,春催得落花无数。
春归时寂寞景物疏,武陵人恨春归去。
一阵风,一阵雨,满城中落花飞絮。
纱窗外蓦然闻杜宇,一声声唤回春去。
云笼月,风弄铁,两般儿助人凄切。
剔银灯欲将心事写,长吁气一声欲灭。
磨龙墨,染兔毫,倩花笺欲传音耗。
真写到半张却带草,叙寒温不知个颠倒。
从别后,音信绝,薄情种害煞人也。
逢一个见一个因话不说,不信你耳轮儿不热。
从别后,音信杳,梦儿里也曾来到。
问人知行到一万遭,不信你眼皮儿不跳。
心间事,说与他,动不动早言两罢。
罢字儿碜可可你道是耍,我心里怕那不怕。
人初静,月正明,纱窗外玉梅斜映。
梅花笑人休弄影,月沉时一般孤另。
八千里,愁万缕,望不断野烟汀树。
一会价上心来没是处,恨不得待跨鸾归去。
研香汁,展素纸,蘸霜毫略传心事。
和泪谨封断肠词,小书生再三传示。
实心儿待,休做谎话儿猜,不信道为伊曾害,害时节有谁曾见来,瞒不过主腰胸带。
江梅态,桃杏腮,娇滴滴海棠颜色。
金莲肯分迭半折,瘦厌厌柳腰一捻。
思今日,想去年,依旧绿杨庭院。
桃花嫣然三月天,只不见去年人面。
蝶慵戏,莺倦啼,方是困人天气。
莫怪落花吹不起,珠帘外晚风无力。
他心罢,咱便舍,空担着这场风月。
一锅滚水冷定也,再撺红几时得热。
相思病,怎地医?
只除是有情人调理。
相偎相抱诊脉息,不服药自然圆备。
心窝儿兴,奶陇儿情,低低的啀声相应。
舌尖抵着牙缝冷,半合儿使的成病。
香罗带,玉镜台,对妆奁懒施眉黛。
落红满阶愁似海,问东君"故人安在"?
青纱帐,白象床,晚凉生月轮初上。
谁家玉箫吹凤凰,教断肠人越添惆怅。
如年夜,人乍别,角声寒玉梅惊谢。
梦回酒醒灯尽也,对着冷清清半窗残月。
蔷薇露,荷叶雨,菊花霜冷香庭户。
梅梢月斜人影孤,恨薄情四时辜负。
琴愁操,香倦烧,盼春来不知春到。
日长也小窗前睡着,卖花声把人惊觉。
因他害,染病疾,相识每劝咱是好意。
相识若知咱就里,和相识也一般憔悴。
《【双调】寿阳曲_春将暮,花》 拼音标注
【 shuāng diào 】 shòu yáng qū _ chūn jiāng mù,huā
chūn jiāng mù,
huā jiàn wú,
chūn cūi dé luò huā wú shù。
chūn gūi shí jì mò jǐng wù shū,
wǔ líng rén hèn chūn gūi qù。
yī zhèn fēng,
yī zhèn yǔ,
mǎn chéng zhōng luò huā fēi xù。
shā chuāng wài mò rán wén dù yǔ,
yī shēng shēng huàn húi chūn qù。
yún lóng yuè,
fēng nòng tiě,
liǎng bān ér zhù rén qī qiē。
tī yín dēng yù jiāng xīn shì xiě,
cháng xū qì yī shēng yù miè。
mó lóng mò,
rǎn tù háo,
qiàn huā jiān yù chuán yīn hào。
zhēn xiě dào bàn zhāng què dài cǎo,
xù hán wēn bù zhī gè diān dǎo。
cóng bié hòu,
yīn xìn jué,
bó qíng zhǒng hài shā rén yě。
féng yī gè jiàn yī gè yīn huà bù shuō,
bù xìn nǐ ěr lún ér bù rè。
cóng bié hòu,
yīn xìn yǎo,
mèng ér lǐ yě céng lái dào。
wèn rén zhī xíng dào yī wàn zāo,
bù xìn nǐ yǎn pí ér bù tiào。
xīn jiān shì,
shuō yǔ tā,
dòng bù dòng zǎo yán liǎng bà。
bà zì ér chěn kě kě nǐ dào shì shuǎ,
wǒ xīn lǐ pà nà bù pà。
rén chū jìng,
yuè zhèng míng,
shā chuāng wài yù méi xié yìng。
méi huā xiào rén xīu nòng yǐng,
yuè chén shí yī bān gū lìng。
bā qiān lǐ,
chóu wàn lv̌,
wàng bù duàn yě yān tīng shù。
yī hùi jià shàng xīn lái méi shì chù,
hèn bù dé dài kuà luán gūi qù。
yán xiāng zhī,
zhǎn sù zhǐ,
zhàn shuāng háo lvè chuán xīn shì。
hé lèi jǐn fēng duàn cháng cí,
xiǎo shū shēng zài sān chuán shì。
shí xīn ér dài,
xīu zuò huǎng huà ér cāi,
bù xìn dào wèi yī céng hài,
hài shí jié yǒu shúi céng jiàn lái,
mán bù guò zhǔ yāo xiōng dài。
jiāng méi tài,
táo xìng sāi,
jiāo dī dī hǎi táng yán sè。
jīn lián kěn fēn dié bàn zhé,
shòu yàn yàn lǐu yāo yī niǎn。
sī jīn rì,
xiǎng qù nián,
yī jìu lv̀ yáng tíng yuàn。
táo huā yān rán sān yuè tiān,
zhǐ bù jiàn qù nián rén miàn。
dié yōng xì,
yīng juàn tí,
fāng shì kùn rén tiān qì。
mò guài luò huā chūi bù qǐ,
zhū lián wài wǎn fēng wú lì。
tā xīn bà,
zán biàn shè,
kōng dàn zháo zhè cháng fēng yuè。
yī guō gǔn shǔi lěng dìng yě,
zài cuān hóng jī shí dé rè。
xiāng sī bìng,
zěn dì yì ?
zhǐ chú shì yǒu qíng rén diào lǐ。
xiāng wēi xiāng bào zhěn mài xī,
bù fú yào zì rán yuán bèi。
xīn wō ér xīng,
nǎi lǒng ér qíng,
dī dī de ái shēng xiāng yìng。
shé jiān dǐ zháo yá féng lěng,
bàn hé ér shǐ de chéng bìng。
xiāng luō dài,
yù jìng tái,
dùi zhuāng lián lǎn shī méi dài。
luò hóng mǎn jiē chóu sì hǎi,
wèn dōng jūn & q u o t ; gù rén ān zài & q u o t ; ?
qīng shā zhàng,
bái xiàng chuáng,
wǎn liáng shēng yuè lún chū shàng。
shúi jiā yù xiāo chūi fèng huáng,
jiào duàn cháng rén yuè tiān chóu chàng。
rú nián yè,
rén zhà bié,
jiǎo shēng hán yù méi liáng xiè。
mèng húi jǐu xǐng dēng jǐn yě,
dùi zháo lěng qīng qīng bàn chuāng cán yuè。
qiáng wéi lù,
hé yè yǔ,
jú huā shuāng lěng xiāng tíng hù。
méi shāo yuè xié rén yǐng gū,
hèn bó qíng sì shí gū fù。
qín chóu cāo,
xiāng juàn shāo,
pàn chūn lái bù zhī chūn dào。
rì cháng yě xiǎo chuāng qián shùi zháo,
mài huā shēng bǎ rén liáng jué。
yīn tā hài,
rǎn bìng jí,
xiāng shì měi quàn zán shì hǎo yì。
xiāng shì ruò zhī zán jìu lǐ,
hé xiāng shì yě yī bān qiáo cùi。
《【双调】寿阳曲_春将暮,花》 作者简介
马致远(1250年-1321年),字千里,号东篱(一说字致远,晚号“东篱”),汉族,大都(今北京)人,另一说(马致远是河北省东光县马祠堂村人,号东篱,以示效陶渊明之志)。他的年辈晚于关汉卿、白朴等人,生年当在至元(始于1264)之前,卒年当在至治改元到泰定元年(1321—1324)之间,与关汉卿、郑光祖、白朴并称“元曲四大家”,是我国元代时著名大戏剧家、散曲家。