“往事总堪哀”这段文字出自哪里?

上一句:彩凤无端掣搦

“往事总堪哀”出自清代诗人况周颐的诗句: 《八声甘州·题雷峰塔经卷1924》

下一句:不尽兴亡感

bā shēng gān zhōu · tí léi fēng tǎ jīng juàn 1 9 2 4 < / s p a n >
zuò nán píng yān cùi wǎn zhōng qián,
mó suō jié yú hūi。
wèn jīn tú jī tǎ,
qióng diāo wàn zhóu,
kěn fù shěn mái。
cǎi fèng wú duān chè nuò,
wǎng shì zǒng kān āi。
bù jǐn xīng wáng gǎn,
sù dǔ bō túi。
wǒ yì shāng xīn xué fó,
yǎn zhū lín fàn shuō,
súi fēn qīng zhāi。
yān xīn tíng tì lèi,
hé wù bù huāng lái。
jǐn xiāo mó 、 yào lú jīng juàn,
rěn duàn péng 、 shēn shì lǎo fēng āi。
hú shān mèng 、 sàn zhū xiāng chù,
wéi rào qiān húi。

况周颐

  况周颐(1859~1926)晚清官员、词人。原名周仪,因避宣统帝溥仪讳,改名周颐。字夔笙,一字揆孙,别号玉梅词人、玉梅词隐,晚号蕙风词隐,人称况古,况古人,室名兰云梦楼,西庐等。广西临桂(今桂林)人,原籍湖南宝庆。光绪五年举人,曾官内阁中书,后入张之洞、端方幕府。一生致力于词,凡五十年,尤精于词论。与王鹏运、朱孝臧、郑文焯合称“清末四大家”。著有《蕙风词》、《蕙风词话》。

Processed in 0.385415 Second , 228 querys.