“最惆怅”这段文字出自哪里?

上一句:底是妒花风雨

“最惆怅”出自清代诗人况周颐的诗句: 《永遇乐 吴坊本事和漱玉》

下一句:惊鸿散后

yǒng yù lè wú fāng běn shì hé shù yù
cǎn bì shān táng,
huà chuán zhǐ zài,
xiāo lèi duō chù。
zhǐ lǐu yí zūn,
píng méi zhù dí,
xiāng jiàn yìng zàn xǔ。
hóng luō xián zhǎi,
jīn líng chóu zhòng,
dǐ shì dù huā fēng yǔ。
zùi chóu chàng,
liáng hóng sàn hòu,
mèng yún gèng mí chūn lv̌。
kě lián zuó yè,
huà lóu xī pàn,
wàng duàn xīng diǎn sān wǔ。
diàn xiǎo huā xīu,
lián dī yuè yuàn,
gē tài shúi chǔ chǔ。
chēng lín nán tuō,
hóng cán gèng fú,
kě nài dù juān cūi qù。
jiāng nán kè,
shāng xīn dì yī,
sì xián juàn yǔ。

况周颐

  况周颐(1859~1926)晚清官员、词人。原名周仪,因避宣统帝溥仪讳,改名周颐。字夔笙,一字揆孙,别号玉梅词人、玉梅词隐,晚号蕙风词隐,人称况古,况古人,室名兰云梦楼,西庐等。广西临桂(今桂林)人,原籍湖南宝庆。光绪五年举人,曾官内阁中书,后入张之洞、端方幕府。一生致力于词,凡五十年,尤精于词论。与王鹏运、朱孝臧、郑文焯合称“清末四大家”。著有《蕙风词》、《蕙风词话》。

Processed in 0.423454 Second , 228 querys.