sū wǔ màn · hán yè wén jiǎo
chóu rù yún yáo,
hán jìn shuāng zhòng,
hóng zhú lèi shēn rén juàn。
qíng gāo zhuǎn yì,
sī wǎng nán húi,
qī yān bù chéng qīng biàn。
fēng jì duàn shí,
tiáo dì tiān yá,
dàn wén gèng diǎn。
wǎng jiào rén húi shǒu,
shǎo nián sī zhú,
yù róng gē guǎn。
píng zuò chū 、 bǎi xù qī liáng,
qī liáng wéi yǒu,
huā lěng yuè xián tíng yuàn。
zhū lián xìu mù,
kě yǒu rén tīng ?
tīng yě kě céng cháng duàn ?
chú què sāi hóng,
zhē mò chéng wū,
tì rén liáng guàn。
liào nán zhī míng yuè,
yìng jiǎn hóng xiāng yī bàn。

  此词抒写寒夜闻角声时的感受。作者况周颐在《蕙风词话》中说:余少作《苏武慢·寒夜闻角》云:“凭作出、百绪凄凉,凄凉惟有,花冷月闲庭院。珠帘绣幕,可有人听?听也可曾断肠?”半塘翁最为击节。比阅方壶词《点绛唇》云:“晓角霜天,画帘却是春天气。”意与余词略同,余词特婉至耳。

Processed in 0.559359 Second , 461 querys.