dié liàn huā · jì dé zhū lián chū juàn chù
jì dé zhū lián chū juàn chù,
rén yǐ lán gān,
bèi chù gāng wēi zùi。
cùi yè piāo líng qīu zì yǔ,
xiǎo fēng chūi duò héng táng lù。
cí kè kàn huā xīn yì kǔ,
zhùi fěn líng xiāng,
guǒ shì shúi xiāng wù。
sān shí lìu bēi fēi xì yǔ,
míng zhāo yán sè nán rú gù。

  这首词钱仲联《近百年词坛点将录》以为是写戊戌变法后维新党人的命运,而梁令娴《艺蘅馆词选》认为是长素少年绮作。
  实则二说并误。此词作于光绪十一年(1885),为和梁鼎芬《题荷花画幅》之作。梁原词云:“又是阑干惆怅处,处醉初醒,醒后还重醉。此意问花娇不语,日斜肠断横塘路。多感词人心太苦。侬自摧残,岂被西风误。昨夜月明今夜雨,浮生那得长如故。”是年梁鼎芬以疏劾李鸿章,被降五级调用。当年冬日,康有为在广州与梁见面,写下这首词以见宽慰。此词感物华之荏苒,叹韶光之不再,具见同情,而辞采华丽,情思细腻,天然动人。

Processed in 0.423082 Second , 365 querys.