"奔马肆啼齧" 诗句出自清代诗人黄遵宪《三哀诗 其二 吴季清明府》
世界随转轮,成坏各有劫。
适值倾覆时,万法不必说。
以君循吏才,三年官于越。
无端桴鼓鸣,伏莽寇窃发。
山县斗大城,城头黑云压。
纷纷彼狼心,跃跃欲猪突。
君昔理常平,手曾治大猾。
鸮音不能革,生性成梼杌。
到此播流言,官实通贼牒。
作贼兼作官,满城耳喧聒。
城中西教徒,积恶鬼罗刹。
闪闪苍鹰眼,磨刀咸欲杀。
公知事不可,大声作瞋喝。
反激蚩蚩怒,一霎尽灭裂。
非无防御使,蠢蠢怯如鳖。
噤不发一言,坐视民劫夺。
此客甫断头,彼奴复流血。
乱刃白雨点,混杀到手滑。
狾犬狂号跳,奔马肆啼齧。
但是县衙人,一见軏摧捽。
郎当子若孙,衣破脚不袜。
同寮不肯留,望门走托钵。
指名遍搜牢,牵发互辫结。
驱羊人屠肆,执棰尚鞭挞。
天堂变地狱,肉花碎片割。
同时遭茶毒,彼此造何业?
君当就缚时,自知当永诀。
上念我佛恩,如何得解脱?
下伤我母慈,如何保生活?
可怜八十母,萧条几黄发。
追忆六年前,春酒寿筵设。
君披宫锦袍,手执先朝笏。
公瑾与伯符,同年小一月。
我歌寿人曲,登堂来拜谒。
孙曾六七枝,一一芝兰茁。
最小耳银珰,靧面白胜雪。
谁料采衣舞,回旋仅一瞥?
覆巢无完卵,雏鸟鸣亦绝。
闻今既半年,未悉子存殁。
家人畏惊倒,相戒咸结舌。
入则围红裙,出乃易墨绖。
母尚倚闾望,朝夕拜菩萨。
念子归何迟,此别太契阔。
岂知望子台,早既堆白骨。
以君精佛理,夙通一切法。
明知入世事,如露如泡沫。
佛力犹有尽,何况身生灭。
将头临刃时,定知不惊怛。
独怪耶稣教,瓣香曾未爇。
如何偕教徒,一例受磨折?
观君遭万变,已足空一切。
只有黄鸟歌,哀吟代呜咽!
《三哀诗 其二 吴季清明府》 拼音标注
sān āi shī qí èr wú jì qīng míng fǔ
shì jiè súi zhuǎn lún,
chéng huài gè yǒu jié。
shì zhí qīng fù shí,
wàn fǎ bù bì shuō。
yǐ jūn xún lì cái,
sān nián guān yú yuè。
wú duān fú gǔ míng,
fú mǎng kòu qiè fā。
shān xiàn dǒu dà chéng,
chéng tóu hēi yún yā。
fēn fēn bǐ láng xīn,
yuè yuè yù zhū tū。
jūn xī lǐ cháng píng,
shǒu céng zhì dà huá。
xiāo yīn bù néng gé,
shēng xìng chéng táo wù。
dào cǐ bō líu yán,
guān shí tōng zéi dié。
zuò zéi jiān zuò guān,
mǎn chéng ěr xuān guā。
chéng zhōng xī jiào tú,
jī è gǔi luō chà。
shǎn shǎn cāng yīng yǎn,
mó dāo xián yù shā。
gōng zhī shì bù kě,
dà shēng zuò chēn hē。
fǎn jī chī chī nù,
yī shà jǐn miè liè。
fēi wú fáng yù shǐ,
chǔn chǔn qiè rú biē。
jìn bù fā yī yán,
zuò shì mín jié duó。
cǐ kè fǔ duàn tóu,
bǐ nú fù líu xiě。
luàn rèn bái yǔ diǎn,
hùn shā dào shǒu huá。
zhì quǎn kuáng hào tiào,
bēn mǎ sì tí niè。
dàn shì xiàn yá rén,
yī jiàn yuè cūi zú。
láng dāng zǐ ruò sūn,
yī pò jiǎo bù wà。
tóng liáo bù kěn líu,
wàng mén zǒu tuō bō。
zhǐ míng biàn sōu láo,
qiān fā hù biàn jié。
qū yáng rén tú sì,
zhí chúi shàng biān tà。
tiān táng biàn dì yù,
ròu huā sùi piàn gē。
tóng shí zāo chá dú,
bǐ cǐ zào hé yè ?
jūn dāng jìu fú shí,
zì zhī dāng yǒng jué。
shàng niàn wǒ fó ēn,
rú hé dé jiě tuō ?
xià shāng wǒ mǔ cí,
rú hé bǎo shēng huó ?
kě lián bā shí mǔ,
xiāo tiáo jī huáng fā。
zhūi yì lìu nián qián,
chūn jǐu shòu yán shè。
jūn pī gōng jǐn páo,
shǒu zhí xiān zhāo hù。
gōng jǐn yǔ bó fú,
tóng nián xiǎo yī yuè。
wǒ gē shòu rén qū,
dēng táng lái bài yè。
sūn céng lìu qī zhī,
yī yī zhī lán zhuó。
zùi xiǎo ěr yín dāng,
hùi miàn bái shèng xuě。
shúi liào cǎi yī wǔ,
húi xuán jǐn yī piē ?
fù cháo wú wán luǎn,
chú niǎo míng yì jué。
wén jīn jì bàn nián,
wèi xī zǐ cún mò。
jiā rén wèi liáng dǎo,
xiāng jiè xián jié shé。
rù zé wéi hóng qún,
chū nǎi yì mò dié。
mǔ shàng yǐ lv́ wàng,
zhāo xī bài pú sà。
niàn zǐ gūi hé chí,
cǐ bié tài qì kuò。
qǐ zhī wàng zǐ tái,
zǎo jì dūi bái gǔ。
yǐ jūn jīng fó lǐ,
sù tōng yī qiē fǎ。
míng zhī rù shì shì,
rú lù rú pào mò。
fó lì yóu yǒu jǐn,
hé kuàng shēn shēng miè。
jiāng tóu lín rèn shí,
dìng zhī bù liáng dá。
dú guài yé sū jiào,
bàn xiāng céng wèi ruò。
rú hé xié jiào tú,
yī lì shòu mó zhé ?
guān jūn zāo wàn biàn,
yǐ zú kōng yī qiē。
zhǐ yǒu huáng niǎo gē,
āi yín dài wū yān !
《三哀诗 其二 吴季清明府》 作者简介
黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。