“安敢遽排讦”这段文字出自哪里?

上一句:足迹未遍历

“安敢遽排讦”出自清代诗人黄遵宪的诗句: 《春夜招乡人饮》

下一句:大鹏恣扶摇

"安敢遽排讦" 诗句出自清代诗人黄遵宪《春夜招乡人饮》

春风漾微和吹断檐前雪
寒犬吠始停众客互排闼
出瓮酒子酽欹壁烛奴热
花猪间黄鸡亦足供餔醊
团坐尽乡邻无复苛礼设
以我久客归群起争辩诘
初言日本国旧是神仙窟
珊瑚交枝柯金银眩宫阙
云馀白傅龛锦留太真袜
今犹骖鸾来眼见非恍惚
子乘仙槎去应识长生诀
灵芝不死药,多少秘筐箧?
或言可伦坡,索地始未获
匝月粮惧罄磨刀咸欲杀
天神忽下降指引示玉牒
巨鳌戴山来再拜请手接
狂呼登陆去炮乡轰空发
人马合一身手秉黄金钺
野人走且僵惊辟鬼罗杀
即今牛货洲利尽西人夺
金穴百丈深求取用不竭
又言太平洋地当西南缺
下有海王宫蛟螭恣出没
漫空白雨跳往往鱼吐沫
曾有千斛舟随波入长舌
天地黑如盘腥风吹雨血
转肠入轮回遗矢幸出穴
始知出鱼腹人人庆复活
传闻浮海舟尽里十重铁
叠床十八层上下各区别
牛羊豕鸡狗万物萃一筏
康庄九达间周庐千户辟
船头逮船尾巡行认车辙
其人好楼居四窗而八达
千光璧琉璃五色红靺鞨
杰阁高入云明明月可掇
出入鬼仙间多具锁子骨
曾见高縆伎行绳若飞越
犁鞬善眩人变态尤诡谲
常闻海客谈异说十七八
太章实亲见然否待子决
诸胡饱腥膻四族出饕餮
饤盘比塔高硬饼藉刀截
菜香苜蓿肥酒艳葡萄泼
冷淘粘山蚝浓汁爬沙鳖
动指思异味谅子固不屑
古称美须眉今亦夸白皙
紫髯盘蟠虬碧眼闪健鹘
子年未四十鬑鬑须在颊
诸毛纷绕涿东涂复西抹
得毋逐臭夫习染求容悦
子如夸狄强应举巨觥罚
谬称夜郎大能步禹迹阔
试披地球图万国仅虮虱
岂非谈天衍妄论工剽窃
一唱十随和此默彼又聒
醉喝杯箸翻笑震屋瓦裂
平生意气颇滔滔论不歇
到此穷诘屈口钳舌反结
自作沧溟游积日多于发
所见了无奇无异在眉睫
《山经》伯翳知《坤图》怀仁说
足迹未遍历安敢遽排讦
大鹏恣扶摇暂作六月息
尚拟汗漫游一将耳目豁
再阅十年归一一详论列

chūn yè zhāo xiāng rén yǐn
chūn fēng yàng wēi hé,
chūi duàn yán qián xuě。
hán quǎn fèi shǐ tíng,
zhòng kè hù pái tà。
chū wèng jǐu zǐ yàn,
yī bì zhú nú rè。
huā zhū jiān huáng jī,
yì zú gōng bū chuò。
tuán zuò jǐn xiāng lín,
wú fù kē lǐ shè。
yǐ wǒ jǐu kè gūi,
qún qǐ zhēng biàn jié。
chū yán rì běn guó,
jìu shì shén xiān kū。
shān hú jiāo zhī kē,
jīn yín xuàn gōng què。
yún yú bái fù kān,
jǐn líu tài zhēn wà。
jīn yóu cān luán lái,
yǎn jiàn fēi huǎng hū。
zǐ chéng xiān chá qù,
yìng shì cháng shēng jué。
líng zhī bù sǐ yào,
duō shǎo mì kuāng qiè ?
huò yán kě lún pō,
suǒ dì shǐ wèi huò。
zā yuè liáng jù qìng,
mó dāo xián yù shā。
tiān shén hū xià jiàng,
zhǐ yǐn shì yù dié。
jù áo dài shān lái,
zài bài qǐng shǒu jiē。
kuáng hū dēng lù qù,
pào xiāng hōng kōng fā。
rén mǎ hé yī shēn,
shǒu bǐng huáng jīn yuè。
yě rén zǒu qiě jiāng,
liáng pì gǔi luō shā。
jí jīn níu huò zhōu,
lì jǐn xī rén duó。
jīn xué bǎi zhàng shēn,
qíu qǔ yòng bù jié。
yòu yán tài píng yáng,
dì dāng xī nán quē。
xià yǒu hǎi wáng gōng,
jiāo chī zì chū méi。
màn kōng bái yǔ tiào,
wǎng wǎng yú tǔ mò。
céng yǒu qiān hú zhōu,
súi bō rù cháng shé。
tiān dì hēi rú pán,
xīng fēng chūi yǔ xiě。
zhuǎn cháng rù lún húi,
yí shǐ xìng chū xué。
shǐ zhī chū yú fù,
rén rén qìng fù huó。
chuán wén fú hǎi zhōu,
jǐn lǐ shí zhòng tiě。
dié chuáng shí bā céng,
shàng xià gè qū bié。
níu yáng shǐ jī gǒu,
wàn wù cùi yī fá。
kāng zhuāng jǐu dá jiān,
zhōu lú qiān hù pì。
chuán tóu dài chuán wěi,
xún xíng rèn chē chè。
qí rén hǎo lóu jū,
sì chuāng ér bā dá。
qiān guāng bì líu lí,
wǔ sè hóng mò hé。
jié gé gāo rù yún,
míng míng yuè kě duó。
chū rù gǔi xiān jiān,
duō jù suǒ zǐ gǔ。
céng jiàn gāo gēng jì,
xíng shéng ruò fēi yuè。
lí jiān shàn xuàn rén,
biàn tài yóu gǔi jué。
cháng wén hǎi kè tán,
yì shuō shí qī bā。
tài zhāng shí qīn jiàn,
rán fǒu dài zǐ jué。
zhū hú bǎo xīng dàn,
sì zú chū tāo tiè。
dìng pán bǐ tǎ gāo,
yìng bǐng jiè dāo jié。
cài xiāng mù sù féi,
jǐu yàn pú táo pō。
lěng táo nián shān cì,
nóng zhī pá shā biē。
dòng zhǐ sī yì wèi,
liàng zǐ gù bù xiè。
gǔ chēng měi xū méi,
jīn yì kuā bái xī。
zǐ rán pán pán qíu,
bì yǎn shǎn jiàn gú。
zǐ nián wèi sì shí,
lián lián xū zài jiá。
zhū máo fēn rào zhuō,
dōng tú fù xī mǒ。
dé wú zhú chòu fū,
xí rǎn qíu róng yuè。
zǐ rú kuā dí qiáng,
yìng jǔ jù gōng fá。
mìu chēng yè láng dà,
néng bù yǔ jī kuò。
shì pī dì qíu tú,
wàn guó jǐn jī shī。
qǐ fēi tán tiān yǎn,
wàng lùn gōng piào qiè。
yī chàng shí súi hé,
cǐ mò bǐ yòu guā。
zùi hē bēi zhù fān,
xiào zhèn wū wǎ liè。
píng shēng yì qì pǒ,
tāo tāo lùn bù xiē。
dào cǐ qióng jié qū,
kǒu qián shé fǎn jié。
zì zuò cāng míng yóu,
jī rì duō yú fā。
suǒ jiàn le wú qí,
wú yì zài méi jié。
《 shān jīng 》 bó yì zhī,
《 kūn tú 》 huái rén shuō。
zú jī wèi biàn lì,
ān gǎn jù pái jié。
dà péng zì fú yáo,
zàn zuò lìu yuè xī。
shàng nǐ hàn màn yóu,
yī jiāng ěr mù huō。
zài yuè shí nián gūi,
yī yī xiáng lùn liè。

黄遵宪

  黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。

Processed in 0.126489 Second , 228 querys.