“渐近红尘”这段文字出自哪里?

上一句:何限情切

“渐近红尘”出自清代诗人黄燮清的诗句: 《疏影 顺河集夜发》

下一句:渐远红楼

shū yǐng shùn hé jí yè fā
chūn xīng yūn bì。
shù lòu shēng diǎn diǎn,
cūi dòng xíng sè。
tī jǐn dēng huā,
fú shàng chē wéi,
niǎn sùi huāng yuán cán yuè。
mèng hén yǐ shì wú píng jù,
kuàng cùi bèi 、 wǔ gèng hán lì。
dào cǐ shí 、 zòng bù sī xiāng,
yě yǒu jī fēn chóu jué。
mò yì tiān xiāng yàn kè,
yù rén hù bàn bì,
hé xiàn qíng qiē。
jiàn jìn hóng chén,
jiàn yuǎn hóng lóu,
hǎo shì tiān yá nán mì。
qí yú mǎ shǒu jīn líng xiǎng,
sì tíng yuàn 、 xī huā shí jié。
hèn yàn yīng 、 bù dù jiāng lái,
duàn le qǐ luō xiāo xī。

黄燮清

  黄燮清(1805~1864)晚清诗人、剧作家。原名宪清,字韵甫,号韵珊,又号吟香诗舫主人。浙江海盐武原镇人。道光十五年(1835)举人,后屡试不第,晚年始得宜都县令,调任松滋,未几卒。少工词曲,中年以后始致力于诗文。其诗多抒写个人不平遭遇及人民的生活疾苦,咏史吊古之作深沉豪放,颇具特色。有《倚晴楼诗集》及《倚睛楼七种曲》传世。

Processed in 2.107664 Second , 228 querys.