"恕吾辈" 诗句出自清代诗人黄燮清《满江红 水仙王祠神弦曲》
《满江红 水仙王祠神弦曲》 拼音标注
mǎn jiāng hóng shǔi xiān wáng cí shén xián qū
lǎo qù dōng pō,
líng luò le 、 fēng líu sài yán。
shù wú bèi,
shū kuáng lǐ jié,
zhòng zhuó hán quán。
niàn wǔ tiáo bīng dàn sùi yuè,
shí sān líng shù cháng huāng yān。
cǎi huáng huā 、 rén yǔ lěng xiāng zhōng,
cán cùi biān。
shén zhì yǐ,
fēng mǎn chuán。
shén qù yǐ,
shǔi lián tiān。
jí kōng míng yī piàn,
yú gǔ yín xián。
shùi qǐ fú róng kūi jìng lǐ,
rì xié ōu lù bài mén qián。
yǒu xiǎo huán 、 dī chàng zhuō gē lái,
qīu miǎo rán。
《满江红 水仙王祠神弦曲》 作者简介
黄燮清(1805~1864)晚清诗人、剧作家。原名宪清,字韵甫,号韵珊,又号吟香诗舫主人。浙江海盐武原镇人。道光十五年(1835)举人,后屡试不第,晚年始得宜都县令,调任松滋,未几卒。少工词曲,中年以后始致力于诗文。其诗多抒写个人不平遭遇及人民的生活疾苦,咏史吊古之作深沉豪放,颇具特色。有《倚晴楼诗集》及《倚睛楼七种曲》传世。