“茶烟未许禅心定”这段文字出自哪里?

上一句:喷作杜鹃红

“茶烟未许禅心定”出自清代诗人黄燮清的诗句: 《一丛花 同人游皇觉寺,时山茶花开,老僧沦茗饷客,词以赏之。》

下一句:又堆起、锦怅珠丛

yī cóng huā tóng rén yóu huáng jué sì,shí shān chá huā kāi,lǎo sēng lún míng xiǎng kè,cí yǐ shǎng zhī 。
lín jiāng xiāo sì xī yáng zhōng。
chúi lǐu yǐ gū péng。
yōu láng xì jìng wú rén dào,
tòu chūn xìn 、 piān yǒu dōng fēng。
tiān nv̌ sàn chéng,
wéi mó nián chū,
sè xiāng zǒng nán kōng。
huá yán qī bǎo dǒu líng lóng。
pēn zuò dù juān hóng。
chá yān wèi xǔ shàn xīn dìng,
yòu dūi qǐ 、 jǐn chàng zhū cóng。
jīn shàng tuò hén,
shān biān tí yūn,
yìng yǔ cǐ huā tóng。

黄燮清

  黄燮清(1805~1864)晚清诗人、剧作家。原名宪清,字韵甫,号韵珊,又号吟香诗舫主人。浙江海盐武原镇人。道光十五年(1835)举人,后屡试不第,晚年始得宜都县令,调任松滋,未几卒。少工词曲,中年以后始致力于诗文。其诗多抒写个人不平遭遇及人民的生活疾苦,咏史吊古之作深沉豪放,颇具特色。有《倚晴楼诗集》及《倚睛楼七种曲》传世。

Processed in 0.228153 Second , 228 querys.