南海吴生有道士,先世曾为柱下史。
独遗清白与子孙,牙签万轴廉吏门。
岂徒德业嗣前人,文章顷刻成千言。
兴酣画笔犹天然,常将墨汁写青莲。
造化在指神立臂,以意作画谁能传。
去冬裂绢作长幅,寄我江边小茅屋。
江风吹动江水来,宛如花叶纷相触。
又如四壁生幽香,丛蝶群蜂费翱翔。
绿头鸭子上壁隐,欲上不上殊踉跄。
偶将往事閒相忆,我昔种莲村之侧。
刳木为舟六尺长,朝朝采莲到日昃。
晚来鼓腹卧南窗,香风徐徐生两腋。
茆檐酌酒日三杯,莲实作饭当黍稷。
世间理乱总不闻,有名不许时人识。
转盼星霜三十年,欲求此景安可得。
跣足蓬头都市行,白日惨惨几无色。
我今坐对吴生墨,香气袭人翠滴滴,仿佛当年事艺植。
吴生吴生自非神手谁能画,因之永悬在高壁。
《吴仲书寄惠墨莲歌以答之》拼音标注
wú zhòng shū jì hùi mò lián gē yǐ dá zhī
nán hǎi wú shēng yǒu dào shì,
xiān shì céng wèi zhù xià shǐ。
dú yí qīng bái yǔ zǐ sūn,
yá qiān wàn zhóu lián lì mén。
qǐ tú dé yè sì qián rén,
wén zhāng qǐng kè chéng qiān yán。
xīng hān huà bǐ yóu tiān rán,
cháng jiāng mò zhī xiě qīng lián。
zào huà zài zhǐ shén lì bì,
yǐ yì zuò huà shúi néng chuán。
qù dōng liè juàn zuò cháng fú,
jì wǒ jiāng biān xiǎo máo wū。
jiāng fēng chūi dòng jiāng shǔi lái,
wǎn rú huā yè fēn xiāng hóng。
yòu rú sì bì shēng yōu xiāng,
cóng dié qún fēng fèi áo xiáng。
lv̀ tóu yā zǐ shàng bì yǐn,
yù shàng bù shàng shū láng qiāng。
ǒu jiāng wǎng shì xián xiāng yì,
wǒ xī zhǒng lián cūn zhī cè。
kū mù wèi zhōu lìu chǐ cháng,
zhāo zhāo cǎi lián dào rì zè。
wǎn lái gǔ fù wò nán chuāng,
xiāng fēng xú xú shēng liǎng yì。
mǎo yán zhuó jǐu rì sān bēi,
lián shí zuò fàn dāng shǔ jì。
shì jiān lǐ luàn zǒng bù wén,
yǒu míng bù xǔ shí rén shì。
zhuǎn pàn xīng shuāng sān shí nián,
yù qíu cǐ jǐng ān kě dé。
xiǎn zú péng tóu dū shì xíng,
bái rì cǎn cǎn jī wú sè。
wǒ jīn zuò dùi wú shēng mò,
xiāng qì xí rén cùi dī dī,
fǎng fó dāng nián shì yì zhí。
wú shēng wú shēng zì fēi shén shǒu shúi néng huà,
yīn zhī yǒng xuán zài gāo bì。