“恒发于羁旅草野;至若王公贵人”这段文字出自哪里?

上一句:是故文章之作

“恒发于羁旅草野;至若王公贵人”出自唐代诗人韩愈的诗句: 《荆潭唱和诗序》

下一句:气满志得

韩愈写关于揭露的诗句
韩愈写关于社会的诗句

jīng tán chàng hé shī xù
    cóng shì yǒu shì yù yǐ 《 jīng tán chóu chàng shī 》 zhě,
yù jì shòu yǐ zú yè,
yīn yǎng ér yán yuē : “ fū hé píng zhī yīn dàn bó,
ér chóu sī zhī shēng yào miào ; huān yú zhī cí nán gōng,
ér qióng kǔ zhī yán yì hǎo yě。
shì gù wén zhāng zhī zuò,
héng fā yú jī lv̌ cǎo yě ; zhì ruò wáng gōng gùi rén,
qì mǎn zhì dé,
fēi xìng néng hǎo zhī,
zé bù xiá yǐ wèi。
    jīn pū shè péi gōng,
kāi zhèn mán jīng,
tǒng jùn wéi jǐu ; cháng shì yáng gōng,
lǐng hú zhī nán,
rǎng dì èr qiān lǐ。
dé xíng zhī zhèng bìng qín,
jué lù zhī bào liǎng chóng。
nǎi néng cún zhì hū 《 shī 》 、 《 shū 》,
yù cí hū yǒng gē,
wǎng fù xún huán,
yǒu chàng sī hé,
sōu qí jué guài,
diāo lòu wén zì,
yǔ wéi bù lǐ lv́ qiáo cùi zhuān yī zhī shì jiào qí háo lí fēn cùn,
kēng qiāng fā jīn shí,
yōu miǎo gǎn gǔi shén,
xìn suǒ wèi cái quán ér néng jù zhě yě。
liǎng fǔ zhī cóng shì yǔ bù shǔ zhī lì shǔ ér hé zhī,
gǒu zài biān zhě,
xián kě guān yě。
yí hū shī zhī lè zhāng,
jì zhū cè shū。
” cóng shì yuē : “ zǐ zhī yán shì yě。
” gào yú gōng,
shū yǐ wèi 《 jīng tán chóu chàng shī xù 》。

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

Processed in 0.196948 Second , 329 querys.