“犷眼困逾fx.爇堞熇歊熹”这段文字出自哪里?

上一句:——韩愈 强睛死不闭

“犷眼困逾fx.爇堞熇歊熹”出自唐代诗人韩愈的诗句: 《征蜀联句》

下一句:抉门呀拗s9. ——孟郊 天刀封未坼

"犷眼困逾fx.爇堞熇歊熹" 诗句出自唐代诗人韩愈《征蜀联句》

日王忿违慠有命事诛拔
蜀险豁关防秦师纵横猾
——韩愈 风旗匝地扬,雷鼓轰天杀
竹兵彼皴脆,铁刃我枪bR. ——孟郊 刑神咤牦旄,阴焰飐犀札
翻霓纷偃蹇,塞野澒坱圠. ——韩愈 生狞竞掣跌,痴突争填轧
渴斗信豗呶啖奸何噢嗗
——孟郊 更呼相簸荡,交斫双缺齾
火发激铓腥血漂腾足滑
——韩愈 飞猱无整阵,翩鹘有邪戛
江倒沸鲸鲲,山摇溃貙猰. ——孟郊 中离分二三,外变迷七八
逆颈尽徽索,仇头恣髡鬝. ——韩愈 怒须犹鬇鬡,断臂仍bsbS. ——韩愈 石潜设奇伏,穴觑骋精察
中矢类妖cd,跳锋状惊豽. ——孟郊 蹋翻聚林岭,斗起成埃圿. ——孟郊 旆亡多空杠,轴折鲜联辖
剟肤浃疮痍,败面碎黥gp. ——韩愈 浑奔肆狂勷,捷窜脱趫黠
岩钩踔狙猿水漉杂鳣螖
——韩愈 投奅闹eGcP,填隍btbT傄
——韩愈 强睛死不闭,犷眼困逾fx.爇堞熇歊熹,抉门呀拗s9. ——孟郊 天刀封未坼,酋胆慑前揠
跧梁排郁缩闯窦猰窋窡
——孟郊 迫胁闻杂驱,咿呦叫冤跀
——孟郊 穷区指清夷,凶部坐雕铩
邛文裁斐斖,巴艳收婠妠. ——韩愈 椎肥牛呼牟,载实驼鸣s8.圣灵闵顽嚚,焘养均草y5. ——韩愈 下书遏雄虓,解罪吊挛瞎
——韩愈 战血时销洗,剑霜夜清刮
汉栈罢嚣阗獠江息澎汃
——孟郊 戍寒绝朝乘,刁暗歇宵詧
始去杏飞蜂,及归柳嘶xK. ——孟郊 庙献繁馘级,乐声洞椌楬. ——孟郊 台图焕丹玄,郊告俨匏稭.念齿慰黴黧,视伤悼瘢痆. ——韩愈 休输任讹寝,报力厚麸秳
公欢钟晨撞,室宴丝晓扴. ——韩愈 杯盂酬酒醪,箱箧馈巾帓
小臣昧戎经维用赞勋劼
——韩愈

zhēng shǔ lián jù
rì wáng fèn wéi ào,
yǒu mìng shì zhū bá。
shǔ xiǎn huō guān fáng,
qín shī zòng héng huá。
— — hán yù fēng qí zā dì yáng,
léi gǔ hōng tiān shā。
zhú bīng bǐ cūn cùi,
tiě rèn wǒ qiāng b R . — — mèng jiāo xíng shén zhà máo máo,
yīn yàn zhǎn xī zhá。
fān ní fēn yǎn jiǎn,
sāi yě hòng yǎng yà . — — hán yù shēng níng jìng chè diē,
chī tū zhēng tián yà。
kě dǒu xìn hūi náo,
dàn jiān hé ō wā。
— — mèng jiāo gèng hū xiāng bò dàng,
jiāo zhuó shuāng quē yà。
huǒ fā jī máng xīng,
xiě piāo téng zú huá。
— — hán yù fēi náo wú zhěng zhèn,
piān gú yǒu xié jiá。
jiāng dǎo fèi jīng kūn,
shān yáo kùi chū yà . — — mèng jiāo zhōng lí fēn èr sān,
wài biàn mí qī bā。
nì jǐng jǐn hūi suǒ,
chóu tóu zì kūn qiān . — — hán yù nù xū yóu zhēng níng,
duàn bì réng b s b S . — — hán yù shí qián shè qí fú,
xué qù chěng jīng chá。
zhōng shǐ lèi yāo c d,
tiào fēng zhuàng liáng nà . — — mèng jiāo tà fān jù lín líng,
dǒu qǐ chéng āi jiá . — — mèng jiāo pèi wáng duō kōng gāng,
zhóu zhé xiān lián xiá。
duō fū jiá chuāng yí,
bài miàn sùi qíng g p . — — hán yù hún bēn sì kuáng ráng,
jié cuàn tuō qiáo xiá。
yán gōu zhuó jū yuán,
shǔi lù zá zhān huá。
— — hán yù tóu pào nào e G c P,
tián huáng b t b T xiā。
— — hán yù qiáng jīng sǐ bù bì,
guǎng yǎn kùn yú f x . ruò dié hè xiāo xī,
jué mén yā ǎo s 9 . — — mèng jiāo tiān dāo fēng wèi chè,
qíu dǎn shè qián yà。
quán liáng pái yù suō,
chuǎng dòu yà zhú zhùi。
— — mèng jiāo pò xié wén zá qū,
yī yōu jiào yuān yuè。
— — mèng jiāo qióng qū zhǐ qīng yí,
xiōng bù zuò diāo shā。
qióng wén cái fěi wěi,
bā yàn shōu wà nà . — — hán yù zhūi féi níu hū móu,
zài shí tuó míng s 8 . shèng líng mǐn wán yín,
chóu yǎng jūn cǎo y 5 . — — hán yù xià shū è xióng xiāo,
jiě zùi diào luán xiā。
— — hán yù zhàn xiě shí xiāo xǐ,
jiàn shuāng yè qīng guā。
hàn zhàn bà xiāo tián,
liáo jiāng xī péng bīn。
— — mèng jiāo shù hán jué zhāo chéng,
diāo àn xiē xiāo chá。
shǐ qù xìng fēi fēng,
jí gūi lǐu sī x K . — — mèng jiāo miào xiàn fán guó jí,
lè shēng dòng qiāng jié . — — mèng jiāo tái tú huàn dān xuán,
jiāo gào yǎn páo jiē . niàn chǐ wèi méi lí,
shì shāng dào bān nì . — — hán yù xīu shū rèn é qǐn,
bào lì hòu fū huó。
gōng huān zhōng chén zhuàng,
shì yàn sī xiǎo jiá . — — hán yù bēi yú chóu jǐu láo,
xiāng qiè kùi jīn mà。
xiǎo chén mèi róng jīng,
wéi yòng zàn xūn jié。
— — hán yù

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

Processed in 0.229416 Second , 228 querys.