lín jiāng xiān · yuè sè chuān lián fēng rù zhú
yuè sè chuān lián fēng rù zhú,
yǐ píng shuāng dài chóu shí。
qì huā hán lù liǎng sān zhī。
rú tí hèn liǎn,
hún duàn sǔn róng yí。
xiāng jìn àn xiāo jīn yā lěng,
kě kān gū fù qián qī。
xìu rú bù zhěng bìn huán yī。
jī duō chóu chàng,
qíng xù zài tiān yá !

  这首词写春闺幽怨。
  上片头二句写女主人公在风吹月照下,倚屏发愁。“砌花”三句,既写花,又写人。“如啼恨脸”,形象秀丽,可爱堪怜。
  下片“香烬”句,突出闺中凄凉,“可堪”句交待凄凉的原因是情人失约。“绣襦”句表现她无心妆扮。最后二句,将情绪引向遥远处,境界略开。结尾“涯”字,与“时”、“枝”、“仪”、“期”、“欹”相押,都是韵脚。“涯”,唐五代时两读,既在麻韵,又在支韵。《花间集》中,“涯”有与麻韵字相押的,如顾敻的《酒泉子》其六(《酒泉子·水碧风清》):“恨无涯,小屏斜,堪憎荡子不还家。”又《虞美人》其五(《虞美人·凭阑愁立双蛾细》):“玉郎还是不还家。教人魂梦逐杨花,绕天涯。”此首则与支韵字相押。

Processed in 0.248823 Second , 318 querys.