“奈虚度中秋”这段文字出自哪里?

上一句:合前  【集贤宾】西风桂子香韵幽

“奈虚度中秋”出自元代诗人高明的诗句: 《【商调】二朗神》

下一句:明月无情穿户牖

"奈虚度中秋" 诗句出自元代诗人高明《【商调】二朗神》

秋怀从别后正七夕穿针在画楼暮雨过纱窗凉已透
夕阳影里,见一簇寒蝉衰柳。
水绿香人自愁况轻拆鸾交凤友
合得成就,真个胜似腰缠跨鹤扬州。
  【前腔】风流恩情怎比墙花路柳?
记待月西厢和你携素手

争奈话别匆匆雨散云收?
一种相思分做两处愁
雁来是音书未有
合前  【集贤宾】西风桂子香韵幽,奈虚度中秋
明月无情穿户牖,听寒蛩声满床头。
空房自守暗数尽谯楼上更漏
合如病酒,这滋味那人知否?
合前  【前腔】功名未遂姻缘未偶,共一个眉头
恼乱春心卒未休,怕朱颜去也难留。
把明珠暗投不如意十常八九
合前  【黄莺儿】霜降水痕收,迅池塘犹暮秋
满城风雨还重九
白衣人送酒,乌纱帽恋头,思那人应似黄花瘦
合怕登楼云山万叠遮不得许多愁
  【前腔】惟酒可忘忧这愁怀不酒
几番和泪见红豆相思未休
凄凉怎受?
老天知道和天瘦。
合前  【猫儿坠】绿荷萧索无可盖眠鸥,碧粼粼露远洲
羁人无力冷飕飕合愁早知道宋玉当时顿觉伤秋
  【前腔】一簇红蓼相映白频洲傍水芙蓉两岸秋想他娇艳倦凝眸
合前  【前腔】无情红叶偏向御沟流,诗句上分明永配偶对景触目恨悠悠
合前  【余音】一年好景还依旧,正橘绿橙黄时候强把金樽开怀断送秋

【 shāng diào 】 èr lǎng shén
qīu huái cóng bié hòu,
zhèng qī xī chuān zhēn zài huà lóu,
mù yǔ guò shā chuāng liáng yǐ tòu。
xī yáng yǐng lǐ,
jiàn yī cù hán chán shuāi lǐu。
shǔi lv̀  xiāng rén zì chóu,
kuàng qīng chāi luán jiāo fèng yǒu。
hé dé chéng jìu,
zhēn gè shèng sì yāo chán kuà hè yáng zhōu。
    【 qián qiāng 】 fēng líu,
ēn qíng zěn bǐ qiáng huā lù lǐu ?
jì dài yuè xī xiāng hé nǐ xié sù shǒu。
zhēng nài huà bié cōng cōng,
yǔ sàn yún shōu ?
yī zhǒng xiāng sī fēn zuò liǎng chù chóu,
yàn lái shì yīn shū wèi yǒu。
hé qián     【 jí xián bīn 】 xī fēng gùi zǐ xiāng yùn yōu,
nài xū dù zhōng qīu。
míng yuè wú qíng chuān hù yǒu,
tīng hán qióng shēng mǎn chuáng tóu。
kōng fáng zì shǒu,
àn shù jǐn qiáo lóu shàng gèng lòu。
hé rú bìng jǐu,
zhè zī wèi nà rén zhī fǒu ?
hé qián     【 qián qiāng 】 gōng míng wèi sùi yīn yuán wèi ǒu,
gòng yī gè méi tóu。
nǎo luàn chūn xīn zú wèi xīu,
pà zhū yán qù yě nán líu。
bǎ míng zhū àn tóu,
bù rú yì shí cháng bā jǐu。
hé qián     【 huáng yīng ér 】 shuāng jiàng shǔi hén shōu,
xùn chí táng yóu mù qīu。
mǎn chéng fēng yǔ huán zhòng jǐu。
bái yī rén sòng jǐu,
wū shā mào liàn tóu,
sī nà rén yìng sì huáng huā shòu。
hé pà dēng lóu,
yún shān wàn dié,
zhē bù dé xǔ duō chóu。
    【 qián qiāng 】 wéi jǐu kě wàng yōu,
zhè chóu huái bù  jǐu。
jī fān hé lèi jiàn hóng dòu,
xiāng sī wèi xīu。
qī liáng zěn shòu ?
lǎo tiān zhī dào hé tiān shòu。
hé qián     【 māo ér zhùi 】 lv̀ hé xiāo suǒ wú kě gài mián ōu,
bì lín lín lù yuǎn zhōu。
jī rén wú lì lěng sōu sōu,
hé chóu,
zǎo zhī dào sòng yù dāng shí dùn jué shāng qīu。
    【 qián qiāng 】 yī cù hóng liǎo xiāng yìng bái pín zhōu,
bàng shǔi fú róng liǎng àn qīu,
xiǎng tā jiāo yàn juàn níng móu。
hé qián     【 qián qiāng 】 wú qíng hóng yè piān xiàng yù gōu líu,
shī jù shàng fēn míng yǒng pèi ǒu,
dùi jǐng hóng mù hèn yōu yōu。
hé qián     【 yú yīn 】 yī nián hǎo jǐng huán yī jìu,
zhèng jú lv̀ chéng huáng shí hòu,
qiáng bǎ jīn zūn kāi huái duàn sòng qīu。

高明

  高明(约1305~约1371) 元代戏曲家。字则诚,号菜根道人。浙江瑞安人,受业于县人黄溍时,成古典名剧《琵琶记》。元代戏曲作家。瑞安属古永嘉郡,永嘉亦称东嘉,故后人称他为高东嘉。他的长辈、兄弟均能诗擅文。他曾从名儒黄□游,黄为官清廉,并以至孝见称。高明的思想、品格受家庭、老师影响颇深。明代万历刻本《琵琶记》插图高明青年时期用世之心很盛,元顺帝至正五年(1345)以《春秋》考中进士,历任处州录事、江浙行省丞相掾、福建行省都事等职。高明为官清明练达,曾审理四明冤狱,郡中称为神明。他能关心民间疾苦,不屈权势,受到治下百姓爱戴,处州期满离任时,百姓曾为他立碑。

Processed in 0.186850 Second , 228 querys.