"终岁凿坤轴" 诗句出自宋代诗人单人耘《话旧行》
秋涛捲大江,轫发车站后。
夜黑山浓腻,雨细风辐辏。
画意未须萌,诗锋忽暗斗。
暂忘案牍劳,却话童年旧。
江村春方滋,汀柳拂清昼。
矫健随师履,咿唔亲句读。
稚拙情多违,虔敬胸无垢。
夜半风啸竹,草堂雨垂柚。
味得诗书腴,学共金石镂。
孰知堕尘纲,迢递逐声臭。
嗟当而立年,运厄类舟覆。
浦镇春芜绿,抱儿惭喙咮。
煤城电厂明,执铎为学究。
情爱在何许,帝阍高难叩。
偶访矿工家,野篱老红皱。
其人多朴讷,终岁凿坤轴。
煤屑沾衣归,就食不遑漱。
妻孥喜远客,盘案堆饤饾。
别时月坠野,平林灯似绣。
笔触寓烟煤,粗豪在肘袖。
投诗“快哉亭,”此意稍泄漏。
始知方寸外,乃有大宇宙。
既隔三十年,记忆时一透。
往揖彭城雨,或可贾汪逗。
念彼温粹颜,返我花甲幼。
矿工与画师,皆有真诠授。
真诠不可泯,愿向朋侪售。
诗成三步内,逸思每驰骤。
师德传江浦,要言铭座右。
千帆黑压云,片日红熏岫。
一悟得虚灵,魔道两无咎。
痴咏有至东,不啻银瓮富。
敢信郑子言,读我诗者寿。
《话旧行》 拼音标注
huà jìu xíng
qīu tāo juǎn dà jiāng,
rèn fā chē zhàn hòu。
yè hēi shān nóng nì,
yǔ xì fēng fú còu。
huà yì wèi xū méng,
shī fēng hū àn dǒu。
zàn wàng àn dú láo,
què huà tóng nián jìu。
jiāng cūn chūn fāng zī,
tīng lǐu fú qīng zhòu。
jiǎo jiàn súi shī lv̌,
yī wú qīn jù dú。
zhì zhuó qíng duō wéi,
qián jìng xiōng wú gòu。
yè bàn fēng xiào zhú,
cǎo táng yǔ chúi yòu。
wèi dé shī shū yú,
xué gòng jīn shí lòu。
shú zhī duò chén gāng,
tiáo dì zhú shēng chòu。
jiē dāng ér lì nián,
yùn è lèi zhōu fù。
pǔ zhèn chūn wú lv̀,
bào ér cán hùi zhòu。
méi chéng diàn chǎng míng,
zhí duó wèi xué jīu。
qíng ài zài hé xǔ,
dì hūn gāo nán kòu。
ǒu fǎng kuàng gōng jiā,
yě lí lǎo hóng zhòu。
qí rén duō pò nè,
zhōng sùi záo kūn zhóu。
méi xiè zhān yī gūi,
jìu shí bù huáng shù。
qī nú xǐ yuǎn kè,
pán àn dūi dìng dòu。
bié shí yuè zhùi yě,
píng lín dēng sì xìu。
bǐ hóng yù yān méi,
cū háo zài zhǒu xìu。
tóu shī “ kuài zāi tíng,
” cǐ yì shāo xiè lòu。
shǐ zhī fāng cùn wài,
nǎi yǒu dà yǔ zhòu。
jì gé sān shí nián,
jì yì shí yī tòu。
wǎng yī péng chéng yǔ,
huò kě jiǎ wāng dòu。
niàn bǐ wēn cùi yán,
fǎn wǒ huā jiǎ yòu。
kuàng gōng yǔ huà shī,
jiē yǒu zhēn quán shòu。
zhēn quán bù kě mǐn,
yuàn xiàng péng chái shòu。
shī chéng sān bù nèi,
yì sī měi chí zòu。
shī dé chuán jiāng pǔ,
yào yán míng zuò yòu。
qiān fān hēi yā yún,
piàn rì hóng xūn xìu。
yī wù dé xū líng,
mó dào liǎng wú jìu。
chī yǒng yǒu zhì dōng,
bù chì yín wèng fù。
gǎn xìn zhèng zǐ yán,
dú wǒ shī zhě shòu。